Covi
này, hỡi covi
Chúng
ta không sợ, mày thì làm sao ?
Khẩu
trang ta nhớ đeo vào,
Xà
phòng sát khuẩn ta nào có quên,
Vệ
sinh nhà cửa thường xuyên,
Đông
người tụ tập là phiền lắm nghe.
Ở
nhà buồn chán nhiều bề
Nhưng
vì Covid, mình dè chừng thôi
Khi
học trực tuyến xong rồi
Trông
em, giúp mẹ nấu nồi cơm thơm …
Xem
tivi, em thật thương
Các
y bác sỹ, chiến trường gian nan
Chú
bộ đội, chú công an,
Anh
chị tình nguyện … chịu ngàn hiểm nguy
Vô
hình là giặc Covi
Cho
người nhiễm khuẩn rồi thì tử vong
Cho
nên ta phải đồng lòng
Khắp
nơi già trẻ quyết không chịu lùi
Quyết
cho giặc covi lui
Để
cho con trẻ được vui đến trường
Đất
nước trở lại như thường
Xóm
thôn nhộn nhịp, phố phường đông vui
Covi
lui, Covi lui !